Sunday, June 30, 2013

TÙ NHÂN TRẠI XUÂN LỘC NỖI LOẠN
Trước 1973 (ký kết HĐ Paris)  tại trại tù binh (1)CS ở đão Phú quốc , mổi khi định yêu sách cái gì , ngoài tinh thần ĐOÀN KẾT , những người CS CHUẪN BỊ rất kỹ . Họ tích trử lương thực như mổi khi ăn cơm  , họ để dành một ít phơi khô . . .Tới ngày ấn định , họ sẽ tổ chức tuyệt thực hay làm một điều gì đó gây rối loạn :  thế là xe chở thực phẩm cũa quân cảnh VNCH ko dám vào trại . TB ko lo đói , vì có sẳn thực phẩm .
(1) Họ là tù binh chiến tranh (prisoner of war) do đầu hàng hay bị bắt ngoài mặt trận . Tuy trại tù do quân cảnh (QC) quản lý , nhưng thời ấy lại có người Mỹ giám sát . Vì Mỹ cũng có cã ngàn tù binh trong tay CS , nên họ buộc chế độ VNCH phải đối xử đàng hoàng với tù binh CS , theo công ước Geneve về tù binh (Geneva Convention of prisoners of war) ra đời 1929 , tu chính vào 1949 .
Dựa theo công ước này , mổi khi bắt được TB , quân đội VNCH phải lăn tay , chụp hình , lưu hồ sơ . Hồ sơ này thông báo cho Mỹ , và Mỹ sẽ thông báo cho chính quyền HN . Đổi lại , người CS cũng đưa danh sách tù binh Mỹ và VNCH - mà họ giam giữ cho phía Mỹ và VNCH . Cũng do đám TB Mỹ này mà phe HN đã bắt chẹt Mỹ rất nhiều . Do vậy , khi TB tuyệt thực để yêu sách , họ sẽ buộc QC phải nhượng bộ TB .
Theo một số bạn cũa tôi , từng là QC ở Phú quốc thì tù binh 'còn ăn NGON HƠN hơn cai tù' (vì Mỹ đã ĐÀI THỌ (trả tiền) cho việc ăn uống (khẩu phần) hàng ngày cũa tù binh . Có một lần , chĩ có 1 TB bị sưng ruột thừa , mà Mỹ đã điều 1 máy bay vận tãi C-130 , bay ra Phú quốc để đưa về SG chữa trị .
Thành ra , việc nỗi loạn ở trại Xuân lộc rất gai là vậy . CA sẽ thương lượng , buộc phải thả 2 con tin . Nếu TN ko đồng ý , họ sẽ để cho tù bị đói . Vì ko chuẩn bị (như dự trữ lương thực từ trước) để nỗi loạn, và đã đói sẵn , TN ở trại này cầm cự được bao nhiêu ngày !
Sau đó , CA sẽ bắt những người cầm đầu cuộc nỗi loạn đưa sang chổ khác , ko khéo đi thủ tiêu . Tại sao CA biết ai người cầm đầu , vì trong đám TN , có người là AN-TEN (tai mắt) cũa chúng .
Điều này thì các bác biết quá nhiều .

No comments:

Post a Comment