Wednesday, November 6, 2013

SUY NGHĨ VỤN VẶT : TẠI SAO THƯỢNG ĐẾ CHỉ THử THÁCH VỚI NGƯỜI NÀY mà ko thử thách ng kia ?!? 


Chẳng lẽ  ngài lại bất công . Một ng cha bình thường còn phải cố gắng đối xử CÔNG BẰNG với các con mình : ko có bên trọng bên khinh .
Nhiều ng TCG ở Mỹ , sau các tai họa liên tiếp đến với gđ hay bản thân họ , đã bỏ đức tin cũ hay theo đạo Phật .
Tôi hỏi thằng cháu rể ng Mỹ , cháu đi nhà thờ thường xuyên ko ? Nó trả lời , rất ít và cháu hành động theo những gì – mà cháu nghĩ là đúng .
Còn anh bạn Pháp của tôi , thì cũng vậy : tuy theo CG nhưng anh ta gần như ko đi nhà thờ .
Hiện giờ , cái nôi cũa CG thế giới là Pháp và TBN (Spain) , số ng theo đạo sụt giảm và ng đi nhà thờ đa số là ng già .
Trong số ng công giáo VN mà tôi quen  , thì chỉ có ng già thì còn giử đạo ; còn bọn trẻ thì phần lớn hành động theo ý thích .
Còn cô Hà Nguyễn , một Facebooker mới quen với tôi , mà tôi dặt tên cho cổ là 'machina lectio' (máy đọc) , từng học ở ÚC , mà hay pót các bài của Đại lai Lạt Ma .


Không thể  mở hộp nếu ko có cái đồ mở hộp (can opener) !

Thưa các bạn ,
Sau đây là chuyện cười mà tôi đã gửi đến tạp chí Reader's Digest .
Như mọi người đều biết , các phi công Mỹ trước khi tham chiến tại Việt nam đều phải học 1 khóa về mưu sinh thoát hiểm (survival) . Ví dụ như học cách câu cá , bộ bài 52 lá để phân biệt hoa quả nào ăn được hay ko ,v.v...
Trong kỳ thi mãn khóa , một huấn luyện viên đặt câu hỏi cho 1 khóa sinh : " nếu máy bay bị bắn rơi , anh phải nhảy dù , việc trước tiên anh phải làm sau khi chạm đất và chôn dù là gì ? " . Viên phi công nhanh nhẩu trả lời : " tôi phải tìm xem mình còn cái mở hộp (can opener) hay ko , vì ko có nó , tôi ko thể nào mở các hộp lương thực và sẽ bị đói . " Huấn luyện viên bó tay chấm com .
(Ở Mỹ 1 thời gian , tôi thấy người Mỹ gần như làm việc gì củng phải có đồ nghề THÍCH HỢP , thành ra trong nhà họ có đủ mọi máy móc . Bạn nào ở Mỹ lâu củng đồng ý với nhận xét nầy . Đối với người VN , muốn bóp dẹp 1 lon coca thì dùng chân mà đạp , người Mỹ họ lại có 1 công cụ riêng biệt để làm việc này . Ở vn , trước khi qua Mỹ ta chỉ biết dùng sà bông CÂY để rửa chén và làm nhiều việc khác , (sau khi mua về , ta cắt từng khúc) . Qua Mỹ ta thấy hàng trăm loại sà bông từ rửa chén , chùi nhà tắm , chùi cầu tiêu , rửa xe , v.v...



TÌNH NGƯỜI VÀ SỰ TIN TƯỞNG LẪN NHAU SẼ GIÚP CUỘC ĐỜI NÀY DỄ CHỊU HƠN .
A . Hồi khoảng cuối thập niên 1980 và đầu thập niên 1990 , tôi coi công trường xây dựng chợ Da bà Bầu , ở đường Nguyễn tri Phương Sài Gòn .
Lúc đó một thanh niên đến gặp tôi xin việc . Tên này tướng tá khỏe mạnh và ko một tờ giấy lộn trên người ; trước đã ở tù , vì tội gì thì tôi ko biết , tối thì ngủ ngoài đường .
Với lòng nhân đạo và sự rộng lượng , tôi đã thuê mướn nó . Mỗi trưa thứ 7 là nó đc phát lương nhưng thứ hai thì gặp tôi xin tạm ứng vì đã xài hết trong cuối tiền (nghe bạn nó nói thì nó cho gái) ; và tôi đã giúp nó .
Sau khi xong công trường , tôi nhờ nó kéo một xe ba gác chở đồ nghề về nhà tôi ở quận 1 ; tôi về tới nhà đã lâu thì nó mới về . Tôi nghĩ thằng này vẫn còn lương thiện vì nếu nó mang xe này đi bán và trốn biệt thì tôi cũng chịu thua .
Sau nay nó đi làm cho ng khác và thỉnh thoảng đến nhà . Lúc đó , nhà tôi đã dọn về 1 hẽm nhỏ thuộc đường Nguyễn thị Minh Khai , tên cũ là Hồng thập tự . Tôi cho nó ngủ trong nhà để sáng đi làm ở công trường của ng khác .
Dì ruột nghe vậy nói , một thằng tứ cố vô thân , mà mày lại cho ngủ trong nhà , có ngày nó GIẾT CẢ NHÀ !
Tôi trả lời , mình quá tử tế như vậy với nó , nở nào nó giết mình .
Tới năm 94 tôi đi Mỹ và em tôi đã dọn nhà đi chổ khác nên hắn ko còn đến nhà tôi .
B . Khi còn ở địa chỉ cũ thì tôi quen 1 anh bạn láng giềng mê cờ bạc . Hắn thường xuyên mượn tiền , dưới 50 đô , và sau đó 1 tháng mới trả .
Khi hay tin tôi sắp dọn về chổ mới - chỗ tôi đang ở - hắn nói sẽ mượn xe truck (xe tải) để chở và lấy giá bằng ng khác . Lúc đầu tôi nhờ ng khác nhưng giờ chót họ thay đổi nên tôi nhờ hắn .
Thay vì xe truck thì hắn dùng xe du lịch của hắn chở đồ . Do có sức mạnh nên hắn dọn 1 mình , ko cần tôi phụ .Lúc đầu hắn nói đi làm 2 chuyến nhưng giờ chót dồn đồ đạc lại đi trong 1 chuyến .
Do vậy , tôi ko thể nào ngồi ghế trước để chỉ đường . Tôi giao chìa khóa PHÒNG và chìa khóa của cổng chúng cư để hắn đến trước .
Tôi và anh S. , láng giềng đi xe bus tới nhà mới , mà hắn cũng chưa tới . Sau đó hắn tới và nói , do ghé nhà ăn cơm trưa nên đến trể .
Bạn bè tôi nghe việc này đều nói , tôi quá tin ng vì thằng này cờ bạc , có thể làm thêm chìa để trộm đồ cũa tôi .
Tôi trả lời : a/ hắn ko thể tán tận lương tâm đến như vậy .
b/ lúc tôi giao chìa cho hắn , có anh S. chứng kiến ; nếu nhà tôi bị trộm đồ thì đích thị là hắn .
Vì suy nghĩ như vậy , tôi ko nghĩ rằng hắn sẽ trộm nhà tôi .
Từ ngày về chổ mới , tôi bị trộm 2 lần :
1/ lần đầu , cửa chính bị nạy , mọi thùng giấy đều bị mở và lục tung (mất 3 laptop cũ , 1 màn hình 22 inch mới mua , 1 máy ảnh tốt , một máy xay trái cây, v.v... tất cả còn trong thùng vì tôi mới dọn về 1-2 ngày) .
Điều rất lạ , trong 4-5 thùng chưa bị mở thì ko có gì giá trị . Nghĩa là bọn trộm chỉ mở thùng có đồ quí (vì tôi để rải rác trên nhiều thùng) . Đúng là số phải mất của .
2/ Lần thứ hai , do qua phòng kế bên trò chuyện trong vài tiếng vào buổi tối , mà quên khóa cửa phòng . Mất : 1 laptop , 1 desktop , 1 modem/router của internet , 1 phone di động Samsung . . . đồ đạc trong nhà bị lục tung , cả gói giấy đựng đường cũng bị rọc vì nghi chứa tiền . Riêng ví tiền thì mất khoảng 80 đô , giấy tờ nguyên vẹn .
Rất may là tệp tin và hình ảnh đã SAVE trong các USB flash drive .
Bạn bè tôi nghe chuyện và nói , anh bạn quí của ông đã làm chuyện này . Tôi trả lời , dù nó là thằng cờ bạc và kể cả nó có chìa khóa , tôi ko thể nghi cho nó vì do tôi quên khóa cửa . Nếu tôi khóa cửa mà bị trộm thì tôi có thể nghi cho nó .
Sau đó một thời gian , khoảng 10 g đêm , tôi nghe tay nắm cửa lắc mạnh , tôi lên tiếng và chạy ra thì trộm đã thoát ra đường bằng cửa Exit kế phòng tôi và nhảy rào qua công viên rất dễ dàng .
(Phòng tôi nằm sát một công viên , thỉnh thoảng ban đêm dân Mễ chơi sì-ke tụ tập dưới 1 cây to , sát hàng rào (rất thấp , ngăn cách công viên và nhà tôi) .
Tôi nói đùa với bạn , tôi sẽ treo tấm bảng " Nhà Nầy Đã Bị Trộm Hai Lần , Xin Đừng Vào Nữa" .
Từ đó tới nay , ko có gì đã xãy ra nữa . Có lẽ cái KHỔ NẠN này đã qua !