Nghị viện nước Anh (phần 9): Một đầu mối (clue) của tính chất của người Anh.
. . .
Trên lý thuyết, NV của QH không thể từ chức. Nếu ông muốn điều đó, ông phải làm đơn xin làm 'cương vị người quản gia' (stewardship) của văn phòng Chiltern Hundreds.' Lý do là, trừ các Bộ trưởng, ko NV nào có thể giữ 1 chức vụ có lợi tức trong triều đình (under the Crown), và dù cho cương vị người quản gia của VP Chiltern Hundred ko còn ý nghĩa hôm nay, nhưng (cương vị này) vẫn đc xem là một chức vụ có lợi tức. Khi chấp nhận điều này, ông tự động bỏ trống (vacate) ghế của ông .
Những phong tục và truyền thống cũ xưa của Viện Thứ Dân cung cấp 1 manh mối (clue) về đặc tính của người Anh. Chúng tôi là một đất nước cổ xưa và hãnh diện về lịch sử của chúng tôi, dù trên tổng thể chúng tôi không biết một cách đáng thương (woefully) về điều này. Nước Anh, không bao giờ quí trọng (esteem) điều gì mới chỉ vì nó mới. Họ thích những truyền thống của họ và giữ gìn (điều này), miễn là làm như vậy không cản trở (impede) sự tiến bộ.
Sự yêu thích truyền thống này có hữu ích thực tế. Năm 1940, sau khi nước Pháp thua trận thì nước Anh và đế quốc đứng một mình, thế giới bên ngoài không nghĩ rằng chúng tôi có 1/10 cơ may tồn tại. Nhưng tại Anh, không bao giờ có một ý tưởng, dù cho yếu ớt nhứt, rằng chúng tôi có thể bị thua trận. Từ TIỀM THỨC, dân Anh luôn nghĩ tới những gốc rể sâu xa của lịch sử lâu dài của họ. Họ đã ko bị ai xâm lăng từ 1066, và dù cho bất cứ xui xẻo/điều xấu (odd) đến với họ, họ luôn tin tưởng rằng thế nào (somehow and other) họ cũng chiến thắng vào giờ chót.
QH gồm có Vua, các Thứ dân và Quý tộc. Không dự luật thành luật nào cho tới khi nó thông qua bởi hai viện và ký bởi Vua. Người cuối cùng từ chối ko ký 1 dự luật là Nữ hoàng Anne, nhưng theo Hiến pháp Anh, sự ưng thuận của Vua vẫn là bắt buộc.
Viện Quý tộc (House of Lords) gồm hơn 700 quý tộc/huân tước/thượng nghị sĩ (peer) với đẳng cấp khác nhau. Trước nhứt là những NV thuộc hoàng tộc (royal blood); đó là, hai người anh/em của Vua bây giờ, các công tước (Duke) của Gloucester và Windsor, và cháu trai trẻ của họ, Công tước của Kent.
Kế đó là các NV tinh thần (Lords Spiritual), Tổng Giám mục của York và Canterbury và 24 giám mục .
Thứ bậc của các NV như sau: công tước, hầu tước (marquess), bá tước (earl), tử tước (viscount), và nam tước (baron). Tất cả các NV này đều là thừa kế (hereditary), nhưng theo Đạo luật về Quyền hạn của Danh hiệu (Appellation Jurisdiction Act) năm 1876 , bảy NV về Luật, làm việc suốt đời, được bổ nhiệm do kiến thức và kinh nghiệm về luật của họ. (Còn tiếp)
. . .
Trên lý thuyết, NV của QH không thể từ chức. Nếu ông muốn điều đó, ông phải làm đơn xin làm 'cương vị người quản gia' (stewardship) của văn phòng Chiltern Hundreds.' Lý do là, trừ các Bộ trưởng, ko NV nào có thể giữ 1 chức vụ có lợi tức trong triều đình (under the Crown), và dù cho cương vị người quản gia của VP Chiltern Hundred ko còn ý nghĩa hôm nay, nhưng (cương vị này) vẫn đc xem là một chức vụ có lợi tức. Khi chấp nhận điều này, ông tự động bỏ trống (vacate) ghế của ông .
Những phong tục và truyền thống cũ xưa của Viện Thứ Dân cung cấp 1 manh mối (clue) về đặc tính của người Anh. Chúng tôi là một đất nước cổ xưa và hãnh diện về lịch sử của chúng tôi, dù trên tổng thể chúng tôi không biết một cách đáng thương (woefully) về điều này. Nước Anh, không bao giờ quí trọng (esteem) điều gì mới chỉ vì nó mới. Họ thích những truyền thống của họ và giữ gìn (điều này), miễn là làm như vậy không cản trở (impede) sự tiến bộ.
Sự yêu thích truyền thống này có hữu ích thực tế. Năm 1940, sau khi nước Pháp thua trận thì nước Anh và đế quốc đứng một mình, thế giới bên ngoài không nghĩ rằng chúng tôi có 1/10 cơ may tồn tại. Nhưng tại Anh, không bao giờ có một ý tưởng, dù cho yếu ớt nhứt, rằng chúng tôi có thể bị thua trận. Từ TIỀM THỨC, dân Anh luôn nghĩ tới những gốc rể sâu xa của lịch sử lâu dài của họ. Họ đã ko bị ai xâm lăng từ 1066, và dù cho bất cứ xui xẻo/điều xấu (odd) đến với họ, họ luôn tin tưởng rằng thế nào (somehow and other) họ cũng chiến thắng vào giờ chót.
QH gồm có Vua, các Thứ dân và Quý tộc. Không dự luật thành luật nào cho tới khi nó thông qua bởi hai viện và ký bởi Vua. Người cuối cùng từ chối ko ký 1 dự luật là Nữ hoàng Anne, nhưng theo Hiến pháp Anh, sự ưng thuận của Vua vẫn là bắt buộc.
Viện Quý tộc (House of Lords) gồm hơn 700 quý tộc/huân tước/thượng nghị sĩ (peer) với đẳng cấp khác nhau. Trước nhứt là những NV thuộc hoàng tộc (royal blood); đó là, hai người anh/em của Vua bây giờ, các công tước (Duke) của Gloucester và Windsor, và cháu trai trẻ của họ, Công tước của Kent.
Kế đó là các NV tinh thần (Lords Spiritual), Tổng Giám mục của York và Canterbury và 24 giám mục .
Thứ bậc của các NV như sau: công tước, hầu tước (marquess), bá tước (earl), tử tước (viscount), và nam tước (baron). Tất cả các NV này đều là thừa kế (hereditary), nhưng theo Đạo luật về Quyền hạn của Danh hiệu (Appellation Jurisdiction Act) năm 1876 , bảy NV về Luật, làm việc suốt đời, được bổ nhiệm do kiến thức và kinh nghiệm về luật của họ. (Còn tiếp)