Chúng tôi khẳng định một chân lý hiển nhiên rằng mọi người sinh ra đều bình đẳng, rằng tạo hóa đã ban cho họ những quyền tất yếu và bất khả xâm phạm, trong đó có quyền sống, quyền được tự do và mưu cầu hạnh phúc . . . (Lời Mở Đầu Của Tuyên Ngôn Độc Lập Mỹ)
Wednesday, July 22, 2015
Số 13 và định mạng của VNCH .
- Trong cái họa có chứa cái phúc -- Kinh Dịch .
TT Thiệu , TT Khiêm và tướng Phú , ba người ra quyết định rút bỏ cao nguyên Trung phần , dẫn đến sự sụp đổ của VNCH , đều có tên bằng số 13 .
"Số 13 không xấu như nhiều người nghĩ . Người xưa nói ai biết xử dụng số này sẽ có được quyền lực và sự phục tùng từ kẻ khác . Số 13 liên quan đến quyền lực và nếu điều này được dùng vào mục đích vị kỷ thì sẽ mang sự hủy diệt cho chính nó “ . (Trang 251-252 của Linda Goodman's Sun Signs) . Các nhân vật mang số 13 trên đây đều có nhiều quyền lực nhưng vì chỉ biết lo cho mình nên cuối cùng họ đã hủy diệt sự nghiệp và đất nước mà họ đã từng sống chết bảo vệ . Trừ tướng Phú tự sát , hai vị còn lại đã sống lưu vong ở nước ngoài – thân bại , danh liệt , cô đơn , tủi nhục – trong những năm cuối đời .
C2 / Cũng theo bà Goodman , thì “ hình ảnh tượng trưng cho số 13 là bộ xương , là thần chết , tay cầm lưỡi hái , đang tàn sát biết bao con người còn rất trẻ , đang chen lấn dẫm đạp lên nhau , tìm cách thoát thân trên một cánh đồng cỏ mới mọc . “ Một cảnh tượng gần như tương tự một cách kỳ lạ đã xảy ra tại tỉnh lỵ Cheo Reo , nơi mà dân thường và các đơn vị Thiết giáp , Pháo Binh , v.v... của VNCH đã dồn cụt trên một diện tích nhỏ hẹp và đã bị tàn sát trong tức tưởi bởi những trận mưa pháo chính xác và kinh hồn của bộ đội CSBV . Một bà vợ lính Biệt động quân sau khi tới Tuy Hòa nghỉ dưỡng một tuần đã đi ngược đường lên tỉnh lộ 7 để tìm chồng con bị thất lạc . Chị cho biết “. . . ngổn ngang bao nhiêu xe cộ bị đốt cháy , những bộ xương người còn vương vãi đó đây , bao nhiêu nấm mộ lấp vội bên đường . Cả một vùng xông mùi tử khí . Chiếc khăn bịt miệng tẩm ướt dầu Nhị Thiên Đường đã giúp tôi và cậu em vượt qua chặng đường gần 100 cây số . . . “ . (Rừng Khóc Giữa Mùa Xuân của Phạm Tín An Ninh) .
C3 / Bà Goodman lại nói “ số này cũng cảnh báo về chuyện không ai ngờ được lại sẽ xảy ra “ .
Nào ai học được chữ ngờ vì miền Nam Việt Nam đã sụp đổ quá nhanh , với hàng trăm ngàn người vào tù , các đợt cải tạo tư sản , đổi tiền , v.v... ; hàng triệu người phải bỏ nước ra đi mà gần nữa triệu đã chết , mất tích vì hải tặc , vì CA/bộ đội biên phòng , hoặc vùi xác trong biển sâu v.v... Một số lớn phụ nữ còn bị hảm hiếp , làm nô lệ tình dục bởi hải tặc Thái .
C4 / Bà còn nói thêm “ Số 13 cũng là số của đổi đời (upheaval) , để cho người ta có thể làm được điều hoàn toàn mới – mà trước đó không ai làm được . Số này dính liền với thiên tài – cũng như với các nhà thám hiểm – là số phá vở những gì có tính chính thống và là những khám phá trên mọi lãnh vực “ .
Sau biến cố bi thảm 30 tháng 4 , người Việt đã có mặt hầu như khắp thế giới mà phần lớn là các nước phương Tây , giàu có . Đa số đã có cuộc sống ổn định , sung túc thậm chí có người thành triệu-triệu phú . Những người đến Mỹ , nếu trên 18 tuổi *** thì thi vào ĐH cộng đồng , hoặc vừa đi làm vừa đi học nghành nghề , để mong tiến xa hơn nữa vì nhà nước giúp đỡ tài chánh cho họ dù đã ở tuổi 70 hay cao hơn . Còn trẻ em thì được chăm sóc y tế toàn diện đến ít nhứt là 18 tuổi và được hấp thụ một nền giáo dục miễn phí – tiên tiến , phóng khoáng , kích thích tính sáng tạo và tự lập nơi các em . Đây là những điều mà ở VN ngày nay , đất nước của câu nói “vì lợi ích trăm năm ta trồng người “ có nằm mơ cũng không thấy . Thật tội nghiệp cho đa số trẻ em VN .
Một số người đã giữ chức vụ chóp bu trong các nghành kỹ thuật cao hay chỉ dành cho phái nam như nữ kỹ sư Dương Nguyệt Ánh , người chế bom áp nhiệt dùng phá hang động ở A Phú Hãn . Hay nữ phi công Elizabeth Phạm (ba cô là bác sĩ ở Seattle) phục vụ trong Thủy quân Lục chiến Mỹ , v.v... (Trong cuộc chiến VN , tuy rất ác liệt nhưng phụ nữ dù tình nguyện , cũng chỉ phục vụ ở hậu cứ hay các thành phố để làm y tá , cán sự xã hội , v.v..) .Tóm lại nhân tài VN ở hải ngoại đã nở rộ như hoa mai mùa xuân , đây là niềm an ủi cho người đã phải đau khổ rời bỏ quê hương , và cũng là niềm hãnh diện cho họ ; đúng như lời người xưa “ trong cái họa có che dấu cái phúc “ .
*** Trước 1975 ở VNCH , ngoài một số ít được học bổng do quá xuất sắc , thành phần còn lại chỉ có thể du học với điều kiện học giỏi , hợp lệ tình trạng quân dịch và tự túc mọi chi phí . Cũng có một số rất ít được du học vì là con ông cháu cha. (Bản thân người viết bài , gia đình rất giàu nhưng do học dở nên không thể du học ; mải đến năm 47 tuổi mới được sang Mỹ nhờ tốt nghiệp đại học “lao động cải tạo” 6 năm ở VN ! .
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment