Của cải vật chất , gđ êm ấm và sức khỏe , nếu bạn có được , là do chúng tìm đến với bạn !
Nhiều lần , mỗi khi tôi cần một sách gì thì mấy ngày sau tôi lại thấy nó bày bán ở gian hàng bán sách cũ của thư viện Martin Luther King của San Jose . Như quyển như English Grammar của George Curme , rất hiếm vì cả cái thư viện khổng lồ này cũng không có . . . quyển này , tôi đã có ở Việt nam . Qua mỷ , tôi đã tìm kiếm ở nhiều hiệu sách cũ nhưng không thấy . Thế mà cuối cùng nó lại "chờ đợi" tôi ở cái bookstore này . Do vậy tôi có nhận xét rằng của cải vật chất , vợ đẹp con thơ hay sức khỏe ; nếu mình có được là do chúng tìm đến mình chứ mình không thể tìm chúng được . Như tôi chỉ "mát tay" về phương diện chữ nghĩa hay sách vở chứ những thứ khác thì có nằm mơ củng không thấy .
Có một anh bạn đeo đuổi một con số và từ từ gia tăng tiền cược/bet . Tôi nói : "có tiền cho homeless còn được lời cám ơn ; nếu mình ko có số trúng độc đắc thì mua cả đời cũng ko trúng . Còn khó hơn mò kim đáy biển vì nếu mình biết được khu vực làm rớt kim , mình chịu khó tìm có ngày cũng gặp . "
|
TỜ VÉ SỐ TỰ CHỌN CỦA MEGA-MILLIONS . |
Một ông láng giềng trên 80 thì thỉnh thoảng mua vé số cầu may , nhất là những lần mà lô độc đắc trên 100 triệu đô ; tôi mỉm cười cho sự ngây thơ của ông này .
Có lần , ở mỹ có một ông trên 60 tuổi chỉ bỏ ra 5 đô mua năm vé mà trúng độc đắc . Ông kể lại , gia đình ông 5 người mỗi tuần nhờ ông đi mua 5 tờ vé số . Lần đó thì chủ tiệm đưa cho ông vé số và nói có người đã chọn nhưng cuối cùng ko mua . Ông lấy những vé này và đã trúng độc đắc . Như vậy , ta thấy của tìm người chứ người không tìm của .
Những người trúng số độc đắc , bằng nhãn quan nhà Phật ta có thể giải thích rằng KIẾP TRƯỚC họ đã bố thí , giúp đở rất nhiều người cho nên kiếp này họ đã nhận được số tiền khổng lồ này - như là phần thưởng - vì tiền này chính là tiền mua vé số của hàng triệu người từ nhiều bang gộp lại , gọi là Mega-Millions ; còn nếu trong kiếp trước mình ko bố thí , ko giúp đở ai hết thì đừng bao giờ mong trúng vé số .
Chuyện xưa có kể 1 anh nông dân ra đồng cuốc đất đào được hủ vàng nhưng để nguyên ngoài đồng . Tối đến , anh khoe với vợ ; có tên trộm đang rình nghe thấy , vội chạy ra đồng thì thấy hủ vàng ; nhưng lúc mở thì thấy toàn là rắn lúc nhúc . Tối hôm sau , anh lại khoe với vợ rằng hủ vàng vẫn còn . Chị vợ nói : "sao mình ko mang nó về nhà ? " , anh trả lời : " ko phải là của tao . " Tên trộm nghe vậy lại chạy ra đồng , mở hủ thì thấy toàn là rắn . Tối hôm sau , anh khoe với vợ ràng hủ vàng vẫn còn ; chị vợ lại nói sao ko mang về nhà , anh trả lời khi nào nó nằm trước của nhà , nó mới là của tao . Tên trộm nghe vậy , nhủ thầm : " tao sẽ mang hủ rắn để trước cửa nhà để nó cắn chết vc mày" . Hắn chạy vội ra đồng , mở hủ vàng vẫn thấy toàn là rắn lúc nhúc ; hắn vội vàng đậy nắp và mang để trước cửa nhà anh nông dân này . Sáng hôm sau , anh nông dân thấy nó trước nhà .
Đúng là của đi tìm người chứ người ko tìm của : tên trộm ko xứng đáng làm chủ hủ vàng thì chỉ thấy rắn bò lúc nhúc ; còn anh nông dân , xứng đáng làm chủ thì ko làm gì hết mà hủ vàng từ ngoài đồng đả "bò về" trước cửa nhà .
Đây là quyển văn phạm tiếng Anh , mà tôi đã tìm kiếm khá lâu , trước khi thấy nó bày bán ở bookstore của thư viện M.L.King của San Jose . Tôi đã mua năm 2001 , cách đây gần 10 năm .