NGHE LỜI DÂN NGU THÌ CHÚNG TA ĂN CÁM CẢ LỦ À !
(truyện cười)
Nghe lén , bằng kỷ thuật cao, từ hai lãnh đạo cao cấp của đảng nói với nhau :
A : Đồng chí nghĩ xem , bão lụt thì năm nào cũng có và chỉ xảy ra ở vài tỉnh , dân đã quen cách đối phó (ai cũng biết bơi kể cả trẻ con mới đẻ !?!) ; vã lại đang được các tỉnh không bị bảo lụt , đặt biệt là TPHCM đang gửi vô số quần áo , mì gói , v.v... . 'Khúc ruột ngàn dậm' cũng đang quyên góp .
Còn chống bạo động và khủng bố là công tác hàng đầu , vì nó liên quan đến sự SỐNG CÒN cũa đảng . Nếu đảng ko lo cho mình thì ai lo .
B : Đúng vậy .
A : Chúng ta chưa bao giờ CÔ ĐỘC như thế này . Hiện giờ chỉ có TQ hết lòng giúp ta , là chỗ dựa trong quá khứ , hiện tại và tương lai . Thằng Nga giờ là con buôn , ai có tiền là chúng bán hàng . Bọn KPC và Lào , ngày xưa ngoan ngoản như chó con , giờ đây cũng cứng đầu , coi VN không ra gì , đúng là ăn cháo đái bát . Biết thế, ta nộp thằng Hun Sen cho Pol Pot khi nó chạy sang VN tị nạn !
B : Quá đúng .
A : Trong khi đó , bọn 'phản động' hải ngoại luôn luôn mang tư tưởng phục thù . Còn bọn 'rân chủ' trong nước thì đòi bỏ điều 4 , đòi tam quyền phân lập , v.v...Nghe lời chúng nó thì ăn mày cả lủ à .
Mà bọn dân ngu này đòi hỏi quá đáng : trực thăng là phương tiện đắc tiền , dùng để chở các quan đi thăm dân vùng lụt , hay để chống khủng bố . Chẳng lẽ dùng nó để chở mì gói à , đúng là một lủ ngu ! . Đói thì ăn lục bình , đồng chí ko nhớ , thời chống Mỹ , lắm lúc chúng ta phải ăn lục bình để sống qua ngày !?!
B : Đúng như vậy .
A : Ghe xuồng , thuyền thúng , bè gỗ , sao ko xử dụng ; không biết bám vào một miếng gỗ để nổi à , trực thăng ko rảnh đâu mà cứu chúng mày . Đúng là một lủ ngu !
Từ năm 1945 tới nay , nếu có sự lãnh đạo tài tình cũa Đảng thì ngày nay VN vẫn là thuộc địa cũa Pháp (chúng giết hại dân thế nào thì bác Hồ đã nói rỏ) , hay là chư hầu của Mỹ như bọn Nam triều tiên , Đài loan hay Nhật .
B: Quá đúng .
A : Đúng là bọn vô ơn bạc nghĩa . Ngày nay có được ba bửa cơm no !?! , không đủ sao mà còn nghe lời xúi giục cũa bọn 'rân chủ' trong nước và 'phản động' hải ngoại .
Thành ra , đồng chí truyền đạt xuống cấp dưới chỉ thị sau : Tập trung mọi nổ lực , phương tiện tốt nhứt để bảo vệ đảng . Vì còn đảng thì còn mình . Còn dân thì chúng tự biết lo cho chúng , ko chờ đến ta đâu .(Câu này quá đúng . - Tài) .
Vã lại dân ta có truyền thống tin tưởng tuyệt đối vào đảng . Nếu ko , làm sao hàng triệu thanh niên nam nữ đã lăn xả vào chổ chết , như con thiêu thân .
Đồng chí còn nhớ , trận cổ thành Quảng Trị năm 1972 , dù B-52 , máy bay , pháo từ tàu Mỹ ngoài khơi lẫn pháo binh cũa quân ngụy ngày đêm oanh kích ; bộ đội theo lịnh cũa đảng vẫn tử thủ . Mổi đêm ta tăng viện 1 đại đội , hôm sau chỉ có vài người trở về .
Thế mà có ai phản đối , phàn nàn gì đâu . Nay , làm dân một nước độc lập , tự do , dân chũ , cơm ngày 3 bửa mà cứ đòi hỏi .
Đúng là đựơc voi , đòi tiên ! Nghe lời chúng nó thì bọn ta ăn cám cã lủ à !
Chúng tôi khẳng định một chân lý hiển nhiên rằng mọi người sinh ra đều bình đẳng, rằng tạo hóa đã ban cho họ những quyền tất yếu và bất khả xâm phạm, trong đó có quyền sống, quyền được tự do và mưu cầu hạnh phúc . . . (Lời Mở Đầu Của Tuyên Ngôn Độc Lập Mỹ)
Thursday, November 19, 2015
DẠY CON TUỔI TEEN .
Nguồn : http://www.cnn.com/…/l…/boomers-dating-with-kids/index.html…
Trong bài viết trên , bà Ronni Berke là một nhà sản xuất cao cấp của CNN đã nói :
I once described raising teenagers to a friend as: "Careening down a hill, at 60 miles an hour, in a car with no brakes. Blindfolded. You do the best you can to steer the thing and pray you don't crash into anything."
Tạm dịch : Tôi đã từng mô tả việc dạy con ở tuổi teen với một ng bạn như sau : "Giống như bạn chạy lung tung/loạn xạ , xuống dốc một ngọn đồi , với tốc độ 60 dặm/giờ , trong một xe ko thắng . Bạn bị bịt mắt . Bạn hãy cố gắng hết sức để lái cái xe này và hãy cầu nguyện bạn ko đụng vào đâu cả ."
Nguồn : http://www.cnn.com/…/l…/boomers-dating-with-kids/index.html…
Trong bài viết trên , bà Ronni Berke là một nhà sản xuất cao cấp của CNN đã nói :
I once described raising teenagers to a friend as: "Careening down a hill, at 60 miles an hour, in a car with no brakes. Blindfolded. You do the best you can to steer the thing and pray you don't crash into anything."
Tạm dịch : Tôi đã từng mô tả việc dạy con ở tuổi teen với một ng bạn như sau : "Giống như bạn chạy lung tung/loạn xạ , xuống dốc một ngọn đồi , với tốc độ 60 dặm/giờ , trong một xe ko thắng . Bạn bị bịt mắt . Bạn hãy cố gắng hết sức để lái cái xe này và hãy cầu nguyện bạn ko đụng vào đâu cả ."
When you are a 50-something parent who's dating, with grown kids around, land mines abound.
cnn.com|By By Ronni Berke, CNN
NHÀ NƯỚC CHỈ LÀ MỘT PHÁP NHÂN NHƯ MỘT CÔNG TY CỔ PHẦN .
- Persons and corporations are EQUIVALENT ENTITIES under the law. (Các cá nhân và các công ty cổ phần là những THỰC THỂ (hay pháp nhân) BÌNH ĐẲNG trước pháp luật) .
Theo quan niệm về nhà nước pháp quyền (NNPQ) thì bộ máy nhà nước cũng chỉ có 'tư cách pháp nhân' nghĩa là chịu sự QUẢN LÝ và THEO DỎI của pháp luật như một công ty cổ phần .
Trong một công ty cổ phần , hội đồng quản trị (HĐQT) do đại hội cổ đông bầu lên theo nguyên tắc phổ thông , trực tiếp và kín . HĐQT sẽ chọn một giám đốc (GĐ) để điều hành công ty ; GĐ sẽ chọn người để làm việc với ông ; nếu GĐ làm không được việc thì HĐQT chọn người khác . Mỗi năm đại hội cổ đông họp 1 lần hay bất thường tùy theo tình hình để báo cáo tình hình làm ăn và lãi lỗ của công ty ; nếu cổ đông không tín nhiệm HĐQT thì bầu lại .
So sánh một nhà nước theo chế độ đại nghị (như Pháp) với một công ty cổ phần thì ta thấy quốc hội Pháp (do dân trực tiếp bầu lên) giống như HĐQT , bên cạnh là tổng thống (do dân bầu) . Tổng thống sẽ chọn một thủ tướng (TT) để thành lập chính phủ . Nếu TT làm không được việc thì tổng thống cách chức và chọn người khác .
Ở Pháp hay ở Nhật, CP thay đổi XOÀN XOẸT mà có mất ổn định đâu . Vì trừ các vị dân cử như nghị sĩ quốc hội , các nghị viên hội đồng tỉnh/hạt/thành phố , v.v.. và tổng thống , những người còn lại (kể cả các tổng trưởng) đều là công chức (civil servant) ăn lương , giống như NHÂN VIÊN (employee) trong một công ty tư nhân . Những người này chỉ được quyền hành xử trong quyền lực được giao phó và thường xuyên bị theo dỏi (giám sát) bởi quốc hội , tòa án , báo chí (quyền thứ tư) , và bởi nhân dân .
Ở VN , các đảng viên có sai phạm thì được xử lý NỘI BỘ : nếu không phải chà đạp lên các nguyên tắc 'không ai đứng trên luật pháp' (no one is above the law) và ' mọi ng ĐỀU bình đẳng trước LP ' thì là cái gì !!! . Tất cả những rối rắm , nhếch nhác hiện nay trong xã hội VN (bao gồm quốc nạn THAM NHŨNG và LẠM QUYỀN) , gây bao đau thương cho nhân dân đều do không tôn trọng 2 nguyên tắc này .
NHẬN XÉT : Các nhà cầm quyền từ cấp xã đến TW ở VN , khi chết đi có mang theo được gì không ? Họ sẽ bỏ lại : vợ con , nhà cửa , xe hơi , v.v... Nhưng họ sẽ để lại TIẾNG TỐT hay XẤU , hậu quả của việc làm TỐT hay XẤU trong lúc họ đang cầm quyền . Xin gửi đến họ hai câu :
a/ LƯU DANH THIÊN CỔ , LƯU XÚ VẠN NIÊN , tạm dịch , tiếng TỐT thì lưu lại NGÀN năm nhưng tiếng XẤU thì VẠN năm .
b/ Trăm năm bia đá thì mòn ,
Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ .
- Persons and corporations are EQUIVALENT ENTITIES under the law. (Các cá nhân và các công ty cổ phần là những THỰC THỂ (hay pháp nhân) BÌNH ĐẲNG trước pháp luật) .
Theo quan niệm về nhà nước pháp quyền (NNPQ) thì bộ máy nhà nước cũng chỉ có 'tư cách pháp nhân' nghĩa là chịu sự QUẢN LÝ và THEO DỎI của pháp luật như một công ty cổ phần .
Trong một công ty cổ phần , hội đồng quản trị (HĐQT) do đại hội cổ đông bầu lên theo nguyên tắc phổ thông , trực tiếp và kín . HĐQT sẽ chọn một giám đốc (GĐ) để điều hành công ty ; GĐ sẽ chọn người để làm việc với ông ; nếu GĐ làm không được việc thì HĐQT chọn người khác . Mỗi năm đại hội cổ đông họp 1 lần hay bất thường tùy theo tình hình để báo cáo tình hình làm ăn và lãi lỗ của công ty ; nếu cổ đông không tín nhiệm HĐQT thì bầu lại .
So sánh một nhà nước theo chế độ đại nghị (như Pháp) với một công ty cổ phần thì ta thấy quốc hội Pháp (do dân trực tiếp bầu lên) giống như HĐQT , bên cạnh là tổng thống (do dân bầu) . Tổng thống sẽ chọn một thủ tướng (TT) để thành lập chính phủ . Nếu TT làm không được việc thì tổng thống cách chức và chọn người khác .
Ở Pháp hay ở Nhật, CP thay đổi XOÀN XOẸT mà có mất ổn định đâu . Vì trừ các vị dân cử như nghị sĩ quốc hội , các nghị viên hội đồng tỉnh/hạt/thành phố , v.v.. và tổng thống , những người còn lại (kể cả các tổng trưởng) đều là công chức (civil servant) ăn lương , giống như NHÂN VIÊN (employee) trong một công ty tư nhân . Những người này chỉ được quyền hành xử trong quyền lực được giao phó và thường xuyên bị theo dỏi (giám sát) bởi quốc hội , tòa án , báo chí (quyền thứ tư) , và bởi nhân dân .
Ở VN , các đảng viên có sai phạm thì được xử lý NỘI BỘ : nếu không phải chà đạp lên các nguyên tắc 'không ai đứng trên luật pháp' (no one is above the law) và ' mọi ng ĐỀU bình đẳng trước LP ' thì là cái gì !!! . Tất cả những rối rắm , nhếch nhác hiện nay trong xã hội VN (bao gồm quốc nạn THAM NHŨNG và LẠM QUYỀN) , gây bao đau thương cho nhân dân đều do không tôn trọng 2 nguyên tắc này .
NHẬN XÉT : Các nhà cầm quyền từ cấp xã đến TW ở VN , khi chết đi có mang theo được gì không ? Họ sẽ bỏ lại : vợ con , nhà cửa , xe hơi , v.v... Nhưng họ sẽ để lại TIẾNG TỐT hay XẤU , hậu quả của việc làm TỐT hay XẤU trong lúc họ đang cầm quyền . Xin gửi đến họ hai câu :
a/ LƯU DANH THIÊN CỔ , LƯU XÚ VẠN NIÊN , tạm dịch , tiếng TỐT thì lưu lại NGÀN năm nhưng tiếng XẤU thì VẠN năm .
b/ Trăm năm bia đá thì mòn ,
Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ .
Thư trả lời một cựu SV dưới chế độ cũ học ĐH ở Đà Lạt, đến năm 1968 , vào rừng theo CS .
Thưa Anh ,
Như đã nói nhiều lần với anh , với một CƠ CHẾ (hay MÁY CÁI) đầy khuyết tật như hiện nay , chúng ta đừng bao giờ hay hy vọng có được sản phẩm tốt và cách tốt nhứt là THAY bằng một máy cái tốt hơn .
Thế tại sao ĐCSVN không bắt chước Myanmar ?
Bởi vì các lẽ :
1/ Sẽ mất quyền lợi (tham quyền cố vị) .
2/ Nếu nhìn qua lăng kính tâm linh , dân VN đang chịu một cái NGHIỆP (karma) rất nặng . Chiến tranh từ 1945-54 , sau đó CT 'giải phóng miền Nam' - xin được dùng từ cũa người CS . Sau 1975 , hòa bình được vài năm thì cuộc chiến ở miền Nam và sau đó ở miền Bắc kéo dài đến 1988 . Sau đó , 'bình thường hóa' với TQ - trước đó chưa đầy 10 năm là kẽ thù cũa mình .
(Sau 1975 , có lúc ông Lê Duẫn muốn bình thường hóa với Mỹ , nhưng lại đòi bồi thường chiến tranh , Mỹ ko chịu ; lúc VN bỏ yêu cầu này , thì Mỹ đã bắt tay với TQ .
Theo ông Trần Quang Cơ , nếu VN đừng đòi hỏi quá đáng , 2 nước đã bình thường hóa vì TT Carter muốn giải quyết vấn đề MIA , như đã hứa lúc tranh cử . Đây là trớ triu cũa lịch sử) .
Như đã viết trong thư trước , Myanmar đã chịu ơn TQ rất nhiều , nhưng họ không 'mắc nợ' TQ - như VN đã làm trong quá khứ . Nếu họ Mao không làm chủ Hoa lục năm 1949 thì VN làm sao có thể mở các chiến dịch như đường số 4 hay trận Điện biên Phủ . Hay phát động Cải cách Ruộng đất năm 1956 , mà nạn nhân đầu tiên là bà Nguyễn thị Năm - người đã nuôi dưỡng , dấu diếm các lãnh đạo CS trong nhà . Họ đã làm theo lịnh của cố vấn TQ Trần Canh .
Trong cuộc chiến 'giải phóng' miền Nam , TQ đã giúp VN rất nhiều (ngoài chiến cụ , đạn dược , xăng dầu , cả những vật dụng cho cuộc sống hàng ngày của nhân dân miền Bắc, TQ cũng cung cấp . . .thời tôi đi tù ở miền Bắc , cái quần lót - mà chúng tôi mặc cũng do TQ sản xuất . . . CA thì mặc áo lạnh 2 lớp của TQ . . .máy nông cụ hầu hết sản xuất ở TQ . . . Nhưng điều quan trọng là lệ thuộc về CHÍNH TRỊ , nhứt là sau Hội nghị Thành đô .
Xin hỏi thật anh một câu : thời anh tranh đấu chống chế độ 'Mỹ Ngụy' , anh có nghĩ rằng ngày nay nó như thế này không !
Không biết anh nghĩ như thế nào chứ Huỳnh ngọc Chênh , Huỳnh Tấn Mẫm , Hà đình Nguyên , hay Lê hiếu Đằng , và nhiều cựu SV đã từng tranh đấu trước 1975 đã dám nói lên cảm nghĩ cũa họ .
Đặc biệt là HNC là con nhà CS nòi vì cha mẹ đều là CS (cha là bí thư chi bộ của một làng ở Quãng nam) ; nhưng ngày nay ông đã công khai đề cao và luyến tiếc nền giáo dục đã đào tạo ông , mà ko chút phân biệt đối xử .
Thưa Anh ,
Như đã nói nhiều lần với anh , với một CƠ CHẾ (hay MÁY CÁI) đầy khuyết tật như hiện nay , chúng ta đừng bao giờ hay hy vọng có được sản phẩm tốt và cách tốt nhứt là THAY bằng một máy cái tốt hơn .
Thế tại sao ĐCSVN không bắt chước Myanmar ?
Bởi vì các lẽ :
1/ Sẽ mất quyền lợi (tham quyền cố vị) .
2/ Nếu nhìn qua lăng kính tâm linh , dân VN đang chịu một cái NGHIỆP (karma) rất nặng . Chiến tranh từ 1945-54 , sau đó CT 'giải phóng miền Nam' - xin được dùng từ cũa người CS . Sau 1975 , hòa bình được vài năm thì cuộc chiến ở miền Nam và sau đó ở miền Bắc kéo dài đến 1988 . Sau đó , 'bình thường hóa' với TQ - trước đó chưa đầy 10 năm là kẽ thù cũa mình .
(Sau 1975 , có lúc ông Lê Duẫn muốn bình thường hóa với Mỹ , nhưng lại đòi bồi thường chiến tranh , Mỹ ko chịu ; lúc VN bỏ yêu cầu này , thì Mỹ đã bắt tay với TQ .
Theo ông Trần Quang Cơ , nếu VN đừng đòi hỏi quá đáng , 2 nước đã bình thường hóa vì TT Carter muốn giải quyết vấn đề MIA , như đã hứa lúc tranh cử . Đây là trớ triu cũa lịch sử) .
Như đã viết trong thư trước , Myanmar đã chịu ơn TQ rất nhiều , nhưng họ không 'mắc nợ' TQ - như VN đã làm trong quá khứ . Nếu họ Mao không làm chủ Hoa lục năm 1949 thì VN làm sao có thể mở các chiến dịch như đường số 4 hay trận Điện biên Phủ . Hay phát động Cải cách Ruộng đất năm 1956 , mà nạn nhân đầu tiên là bà Nguyễn thị Năm - người đã nuôi dưỡng , dấu diếm các lãnh đạo CS trong nhà . Họ đã làm theo lịnh của cố vấn TQ Trần Canh .
Trong cuộc chiến 'giải phóng' miền Nam , TQ đã giúp VN rất nhiều (ngoài chiến cụ , đạn dược , xăng dầu , cả những vật dụng cho cuộc sống hàng ngày của nhân dân miền Bắc, TQ cũng cung cấp . . .thời tôi đi tù ở miền Bắc , cái quần lót - mà chúng tôi mặc cũng do TQ sản xuất . . . CA thì mặc áo lạnh 2 lớp của TQ . . .máy nông cụ hầu hết sản xuất ở TQ . . . Nhưng điều quan trọng là lệ thuộc về CHÍNH TRỊ , nhứt là sau Hội nghị Thành đô .
Xin hỏi thật anh một câu : thời anh tranh đấu chống chế độ 'Mỹ Ngụy' , anh có nghĩ rằng ngày nay nó như thế này không !
Không biết anh nghĩ như thế nào chứ Huỳnh ngọc Chênh , Huỳnh Tấn Mẫm , Hà đình Nguyên , hay Lê hiếu Đằng , và nhiều cựu SV đã từng tranh đấu trước 1975 đã dám nói lên cảm nghĩ cũa họ .
Đặc biệt là HNC là con nhà CS nòi vì cha mẹ đều là CS (cha là bí thư chi bộ của một làng ở Quãng nam) ; nhưng ngày nay ông đã công khai đề cao và luyến tiếc nền giáo dục đã đào tạo ông , mà ko chút phân biệt đối xử .
Subscribe to:
Posts (Atom)