Chúng tôi khẳng định một chân lý hiển nhiên rằng mọi người sinh ra đều bình đẳng, rằng tạo hóa đã ban cho họ những quyền tất yếu và bất khả xâm phạm, trong đó có quyền sống, quyền được tự do và mưu cầu hạnh phúc . . . (Lời Mở Đầu Của Tuyên Ngôn Độc Lập Mỹ)
Monday, June 10, 2019
TRỜI CAO CÓ MẮT .
http://baotreonline.com/not-thang-tram-ky-2/?fbclid=IwAR2v1XhI1p1XvwJaGq6vZBPv3djgwktNiHOhOoEQ7K8uqIguX_74E_bFboM
- Khoảng cuối thập niên 1980 , một ông lớn của VC ở Đà Lạt bị sụp bẫy mỹ nhân kế của đàn em khiến mất hết chức vụ và nhà cửa , hóa điên . Trước đó , ông ko bảo lãnh con rể (sĩ quan VNCH) nên khi nó trốn trại , bị xử bắn khiến con gái tự tử . Thấy chồng và con như vậy , bà vợ uống thuốc tự tử .
http://baotreonline.com/not-thang-tram-ky-2/?fbclid=IwAR2v1XhI1p1XvwJaGq6vZBPv3djgwktNiHOhOoEQ7K8uqIguX_74E_bFboM
- Khoảng cuối thập niên 1980 , một ông lớn của VC ở Đà Lạt bị sụp bẫy mỹ nhân kế của đàn em khiến mất hết chức vụ và nhà cửa , hóa điên . Trước đó , ông ko bảo lãnh con rể (sĩ quan VNCH) nên khi nó trốn trại , bị xử bắn khiến con gái tự tử . Thấy chồng và con như vậy , bà vợ uống thuốc tự tử .
Trong hồi ký sau đây , cựu thiếu tá Vương Mộng Long kể lại .
Lúc còn nhỏ ở Hội An , ông ở kế một láng giềng gốc Huế : ông này rất giỏi nhạc , bà vợ là dân hoàng phái có họ Công Tằng Tôn Nữ . Vợ chồng này có hai con gái . Khoảng năm 1960 , gđ này dọn về Bảo Lộc tỉnh Lâm Đồng . Năm 1968 , ông Long lúc đó là trung úy đại đội trưởng thuộc TĐ 11 BĐQ gặp lại gđ này sau gần 10 năm xa cách , tuy nhiên ko gặp người chồng ; hỏi bà vợ thì nói "chồng đi Sa Đéc làm ăn xa" .
Sau 75 , ông đi tù 13 năm , và lên vùng Đức Trọng - Di Linh - Đơn Dương làm nhiều nghề khác nhau thì gặp lại người con gái đầu của vc này , cô kể lại như sau :
Khi gđ dọn vào Bảo Lộc năm 1960 thì ba cô vào mật khu theo VC , gđ ko liên lạc được . Sau đó gđ dọn về Đà Lạt làm nghề nông , cô đi dạy học , em gái lấy chồng là thiếu úy ở TK Bình Định . Sau khi Đà Lạt bị CS chiếm , ba cô trở về nhà với nhiều lính tráng theo bảo vệ . Gia đình rất mừng vì đã sum họp sau 15 năm xa cách (1960-75) và được cấp một villa sang trọng tại Đà Lạt mà chủ cũ bỏ đi . Một hôm người em thứ hai đến khóc lóc "ba ơi , chồng con đi cải tạo , nhờ ba làm lớn bảo lãnh chồng con" , ông trả lời "để cho cách mạng giáo dục nó , v.v..." Một thời gian , cô này lại đến khóc lóc với ông "chồng con vừa trốn trại , nhờ ba nói một tiếng để họ giảm tội cho chồng con" . Ông trả lời, tao ko giúp đâu . Một thời gian sau , cô này đến báo với cha "chồng con đã bị xử bắn" rồi sau đó bỏ nhà ra đi . Ba ngày sau người ta biết cô nhảy sông tự tử , đám tang rất lớn vì ông làm lớn ở tỉnh .
Má cô khóc nhiều và oán trách "ông đã giết con và rể của ông rồi , thằng này rất hiền lại là con một..." Từ đó , ông ít khi về nhà . Ông ở luôn trên tỉnh làm việc ; trong số các lính cũ của ông (hồi còn ở mật khu) , một tên đã giới thiệu một cô gái làm thư ký cho ông . Vì bị cô này mê hoặc hay sao mà bao nhiêu nhà cửa tài sản của ông đã chuyển qua tên cô này . Tên đệ tử còn sắp xếp để cô này ăn ngủ với ông và báo cho CA bắt tại trận : thế là ông tước mọi chức vụ , trả lại nhà cửa cho nhà nước nhưng ko đi tù . Từ đó ông hóa điên , cầm dao lang thang ngoài đường , miệng luôn nói "đồ phản bội , tụi bây sắp xếp ám hại tao,v.v.." . Vợ con ông đến gần , ông vung dao ra chém khiến họ ko dám đến gần . Mẹ cô uống thuốc ngủ tự tử . Ngôi nhà mà cô đang ở cũng bị chính quyền đòi lại , nên cô định về Hội An để vào chùa tu .
Lúc còn nhỏ ở Hội An , ông ở kế một láng giềng gốc Huế : ông này rất giỏi nhạc , bà vợ là dân hoàng phái có họ Công Tằng Tôn Nữ . Vợ chồng này có hai con gái . Khoảng năm 1960 , gđ này dọn về Bảo Lộc tỉnh Lâm Đồng . Năm 1968 , ông Long lúc đó là trung úy đại đội trưởng thuộc TĐ 11 BĐQ gặp lại gđ này sau gần 10 năm xa cách , tuy nhiên ko gặp người chồng ; hỏi bà vợ thì nói "chồng đi Sa Đéc làm ăn xa" .
Sau 75 , ông đi tù 13 năm , và lên vùng Đức Trọng - Di Linh - Đơn Dương làm nhiều nghề khác nhau thì gặp lại người con gái đầu của vc này , cô kể lại như sau :
Khi gđ dọn vào Bảo Lộc năm 1960 thì ba cô vào mật khu theo VC , gđ ko liên lạc được . Sau đó gđ dọn về Đà Lạt làm nghề nông , cô đi dạy học , em gái lấy chồng là thiếu úy ở TK Bình Định . Sau khi Đà Lạt bị CS chiếm , ba cô trở về nhà với nhiều lính tráng theo bảo vệ . Gia đình rất mừng vì đã sum họp sau 15 năm xa cách (1960-75) và được cấp một villa sang trọng tại Đà Lạt mà chủ cũ bỏ đi . Một hôm người em thứ hai đến khóc lóc "ba ơi , chồng con đi cải tạo , nhờ ba làm lớn bảo lãnh chồng con" , ông trả lời "để cho cách mạng giáo dục nó , v.v..." Một thời gian , cô này lại đến khóc lóc với ông "chồng con vừa trốn trại , nhờ ba nói một tiếng để họ giảm tội cho chồng con" . Ông trả lời, tao ko giúp đâu . Một thời gian sau , cô này đến báo với cha "chồng con đã bị xử bắn" rồi sau đó bỏ nhà ra đi . Ba ngày sau người ta biết cô nhảy sông tự tử , đám tang rất lớn vì ông làm lớn ở tỉnh .
Má cô khóc nhiều và oán trách "ông đã giết con và rể của ông rồi , thằng này rất hiền lại là con một..." Từ đó , ông ít khi về nhà . Ông ở luôn trên tỉnh làm việc ; trong số các lính cũ của ông (hồi còn ở mật khu) , một tên đã giới thiệu một cô gái làm thư ký cho ông . Vì bị cô này mê hoặc hay sao mà bao nhiêu nhà cửa tài sản của ông đã chuyển qua tên cô này . Tên đệ tử còn sắp xếp để cô này ăn ngủ với ông và báo cho CA bắt tại trận : thế là ông tước mọi chức vụ , trả lại nhà cửa cho nhà nước nhưng ko đi tù . Từ đó ông hóa điên , cầm dao lang thang ngoài đường , miệng luôn nói "đồ phản bội , tụi bây sắp xếp ám hại tao,v.v.." . Vợ con ông đến gần , ông vung dao ra chém khiến họ ko dám đến gần . Mẹ cô uống thuốc ngủ tự tử . Ngôi nhà mà cô đang ở cũng bị chính quyền đòi lại , nên cô định về Hội An để vào chùa tu .
Labels:
nốt thăng trầm,
trời cao có mắt,
vương mộng long
Subscribe to:
Posts (Atom)