Dấu xưa, Dầu Tiếng oai hùng! - Bài 2
Cập nhật: 11-03-2015 | 10:34:26
Bài 2: “Quả đấm thép” trên chiến trường miền Nam
Trong chiến dịch mùa khô 1965-1966, cùng với chiến thắng Bàu Bàng, chiến thắng Dầu Tiếng được ví là “quả đấm thép” trên chiến trường miền Nam lúc bấy giờ. Không chỉ làm thay đổi cục diện chiến trường mà còn hình thành một phương án tác chiến, đánh Mỹ mới, đó là “nắm lấy thắt lưng địch mà đánh”. Bác Hồ đã khen ngợi trong thư chúc mừng năm mới 1966: “Mừng miền Nam rực rỡ chiến công/ Nhiều Dầu Tiếng, Bàu Bàng, Plâyme, Đà Nẵng...”.
Các cựu chiến binh tự hào kể lại những năm tháng chiến đấu anh dũng của Trung đoàn 1, Sư đoàn 9, nhất là trận đánh ngày 27-11-1965. Ảnh: T.THẢO
Phá vỡ kế hoạch tìm diệt
Những thắng lợi liên tiếp của quân và dân miền Nam từ năm 1961 đến đầu năm 1965 đã làm cho chiến lược “Chiến tranh đặc biệt” của Mỹ bị phá sản hoàn toàn trên chiến trường miền Nam Việt Nam. Để cứu vãn tình thế, đế quốc Mỹ buộc phải chuyển sang chiến lược “Chiến tranh cục bộ”, đưa quân đội viễn chinh Mỹ và chư hầu vào miền Nam tham chiến với mục tiêu “Tìm diệt - Bình định - Đánh gãy xương sống Việt cộng” để cứu nguy cho ngụy quân, ngụy quyền đang đứng trước cơn hấp hối và dập tắt phong trào cách mạng của nhân dân miền Nam. Lúc bấy giờ, Dầu Tiếng là địa bàn cửa ngõ án ngữ phía tây bắc Sài Gòn và là địa điểm cầu nối giữa Chiến khu Đ với Trung ương Cục miền Nam. Do đó, địch tập trung ra sức bình định và đánh phá phong trào cách mạng ở vùng đất này rất ác liệt nhằm đẩy lùi lực lượng vũ trang của ta để giành lại thế chủ động.
Năm 1965, Mỹ triển khai Sư đoàn Bộ binh số 1 (còn gọi là Sư đoàn “Anh cả đỏ”) tại Lai Khê (sư đoàn này đã từng tham gia 2 cuộc chiến tranh thế giới và được coi là bất khả chiến bại, được trang bị vũ khí hiện đại và tinh nhuệ nhất) cùng với Trung đoàn 7 thuộc Sư đoàn 5 quân đội Sài Gòn, ra quân “tìm và diệt” trong chiến lược “Chiến tranh cục bộ”. Đây là những nước đi đầu tiên của Mỹ để giành lại thế chủ động trên chiến trường. Về phía ta, để sẵn sàng đối phó với những âm mưu, thủ đoạn mới của Mỹ - Ngụy trên chiến trường, Trung ương Cục quyết định thành lập huyện Dầu Tiếng, chính thức trở thành một huyện của tỉnh Thủ Dầu Một. Và Bộ Tư lệnh Miền quyết định mở chiến dịch tiến công Bàu Bàng - Dầu Tiếng, nhằm tiêu hao sinh lực, phá kế hoạch hành quân “tìm diệt” của địch; phối hợp với chiến trường toàn miền Nam chống lại chiến lược “Chiến tranh cục bộ” của Mỹ. Bộ Tư lệnh chiến dịch gồm các đồng chí Lê Trọng Tấn (Tư lệnh), Hoàng Cầm (Phó Tư lệnh, Tham mưu trưởng). Lực lượng tham gia chiến dịch gồm Sư đoàn Bộ binh 9; 1 tiểu đoàn bộ đội địa phương tỉnh Thủ Dầu Một và du kích Bàu Bàng, Đồng Sổ cùng nhân dân trong địa bàn. Tháng 10-1965, Bộ Tư lệnh chiến dịch đã cho triển khai phương án tiến công khu Dầu Tiếng để kéo viện ra diệt; chuẩn bị chiến trường ở cả hai khu vực dự kiến đánh địch. Vũ khí trang bị đã được bổ sung đầy đủ. Công tác giáo dục chính trị được tiến hành chu đáo, chuẩn bị tốt tư tưởng quyết tâm đánh với quân Mỹ.
“Nắm thắt lưng địch mà đánh”
Đúng 5 giờ 45 phút sáng ngày 27-11-1965, bộ đội ta từ các hướng, các mũi nổ súng tấn công khắp các tuyến phòng thủ của địch trên khu vực rộng ở các lô 32, 33, 34 (nơi Chiến đoàn 7, Sư đoàn 5 ngụy đang tạm dừng chân trên đường hành quân về núi Cậu). Mặc dù địch sử dụng hỏa lực tối đa và điên cuồng chống trả, nhưng bộ đội ta đã áp sát thực hiện đánh gần, bóc vỏ từng lớp, dồn ép địch trên từng gốc cao su. Đến 11 giờ trưa ngày 27-11, trận đánh kết thúc, 1.200 lính ngụy và cố vấn Mỹ bị Trung đoàn 1 tiêu diệt.
|
Trong khi ta đang chuẩn bị chiến trường thì 1 chiến đoàn Mỹ thuộc Sư đoàn Bộ binh số 1 “Anh cả đỏ” từ Lai Khê hành quân về phía nam cách ấp Bàu Bàng 3km. Ý định của địch là hành quân lên Chơn Thành đánh quặt xuống phía tây, hình thành thế bao vây kẹp chặt vùng tam giác bắc Sài Gòn, nơi có nhiều cơ quan, kho tàng và “một sư đoàn Việt cộng đang ẩn náu” như Bộ Chỉ huy quân đội Mỹ ở Sài Gòn đã từng tuyên bố.
Trước tình hình đó, Bộ Tư lệnh chiến dịch đã quyết định nổ súng tiến công tiêu diệt 2 tiểu đoàn quân Mỹ có pháo binh và cơ giới đi cùng ở khu vực Bàu Bàng và Đồng Sổ. Sư đoàn 9 nhanh chóng hình thành các hướng mũi tiến công địch. Hướng đột kích chủ yếu từ phía đông xuống, mũi vu hồi từ phía Nam lên, mũi chia cắt đánh từ tây sang đông. Vừa nhận lệnh vừa hành quân, tổ chức nắm địch, các đơn vị đã nhanh chóng đưa bộ đội vào chiếm lĩnh trận địa, hình thành thế bao vây khu vực địch trú quân.
Trận tập kích tiêu diệt lính Mỹ tại Bàu Bàng ngày 12-11-1965 của Sư đoàn 9 bộ binh là trận đánh mở màn cho chiến dịch mùa khô 1965-1966 với những chiến dịch vang dội ở Dầu Tiếng, Đà Nẵng, Plâyme… Không chịu thất bại, Sư đoàn Bộ binh số 1 “Anh cả đỏ” tăng cường lực lượng củng cố lại chiến đoàn và tiếp tục hành quân lên Chơn Thành, vòng qua Dầu Tiếng, chốt từ làng 4 đến làng 10. Ý định của chúng là cùng Chiến đoàn 7, Sư đoàn 5 ngụy càn quét các làng ven rừng, thực hành bao vây chia cắt Công trường 9 (thuộc Sư đoàn 9 chủ lực Miền) để tiêu diệt. Nhưng chính quân Mỹ và quân ngụy đã bị bộ đội địa phương Bến Cát, Dầu Tiếng và lực lượng của tỉnh phối hợp với Sư đoàn 9 phục kích trên đường Căm Xe - Dầu Tiếng, chia cắt đội hình 300 xe quân sự Mỹ, bắn cháy và phá hủy 20 xe.
Được trinh sát huyện dẫn đường, lực lượng Trung đoàn 1, Sư đoàn 9 với chiến thuật “nắm thắt lưng địch mà đánh”, hành quân đuổi bám địch, hình thành nhiều mũi thọc sâu, táo bạo chia cắt, thực hiện hiệp đồng theo tiếng súng. Đúng 5 giờ 45 phút sáng ngày 27-11-1965, bộ đội ta từ các hướng, các mũi nổ súng tấn công khắp các tuyến phòng thủ của địch trên khu vực rộng ở các lô 32, 33, 34 (nơi Chiến đoàn 7, Sư đoàn 5 ngụy đang tạm dừng chân trên đường hành quân về núi Cậu). Mặc dù địch sử dụng hỏa lực tối đa và điên cuồng chống trả, nhưng bộ đội ta đã áp sát thực hiện đánh gần, bóc vỏ từng lớp, dồn ép địch trên từng gốc cao su. Đến 11 giờ trưa ngày 27-11, trận đánh kết thúc, 1.200 lính ngụy và cố vấn Mỹ bị Trung đoàn 1 tiêu diệt. Đây là lần đầu tiên một trung đoàn chủ lực của ta tiêu diệt một trung đoàn ngụy.
Cùng với Bàu Bàng, chiến thắng Dầu Tiếng đã trở thành mốc son chói lọi trong chặng đường xây dựng, chiến đấu và trưởng thành của Quân đội nhân dân Việt Nam. Chiến thắng này đã củng cố niềm tin đánh thắng Mỹ, mở ra phong trào “Tìm Mỹ mà diệt, nắm thắt lưng địch mà đánh” trong các lực lượng vũ trang giải phóng miền Nam lúc bấy giờ. Và chiến thắng Dầu Tiếng cũng đã được Bác Hồ khen ngợi trong Thư chúc mừng năm mới 1966 của Người: “Mừng miền Nam rực rỡ chiến công/ Nhiều Dầu Tiếng, Bàu Bàng, Plâyme, Đà Nẵng...”.
Chiến công này đã tiếp thêm sức mạnh cho Đảng bộ, quân và dân huyện Dầu Tiếng thêm phấn khởi và tin tưởng vào cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước của nhân dân cả nước nhất định sẽ thắng lợi, dù biết rằng cuộc chiến đấu sẽ còn nhiều gian khổ, ác liệt. Với niềm tin tất thắng, ngày 13-3-1975, quân và dân Dầu Tiếng đã vùng lên chiến đấu và giành thắng lợi vẻ vang, trở thành địa phương đầu tiên của tỉnh Thủ Dầu Một được giải phóng, góp phần tạo thuận lợi cho chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử đi đến thắng lợi hoàn toàn vào ngày 30-4-1975, thu giang sơn về một mối.
No comments:
Post a Comment