Tầm nhìn xa
Năm 2010, anh bạn Pháp tên B., có vợ Việt (cũng là bạn học trường Tây với một FB quen tôi), rủ tôi về VN du lịch một chuyến với vc anh. Anh bao vé máy bay, ăn ở KS. Hay tin này tôi suy nghĩ rất nhiều; về VN thì ngoài tiền máy bay, anh phải lo ăn ở KS, rất tốn kém nên tôi đề nghị: Thay vì mua vé máy bay, anh nên lấy tiền đó mua cho em tôi, còn ở VN, một laptop để anh em tôi có thể liên lạc nhanh chóng và các các cháu có cơ hội học hỏi. Anh đồng ý và khi đến VN đã mời em tôi và hai cháu đến KS trao số tiền hai ngàn đô. Em tôi dùng nó để mua một laptop hiệu Acer 14-in chạy HĐH Win7, còn lại giải quyết những việc khác.
Nếu tôi theo lời anh ta, chuyến đi, tuy có vui vẻ cho chúng tôi vì được gặp lại sau 16 năm xa cách, nhưng ko đem lại ích lại gì cho gia đình em, cuộc sống lúc đó gặp nhiều khó khăn. (Y cũng là sq công binh kiến tạo, chỉ đi tù dưới ba năm, nên ko được định cư tại Mỹ).
Anh B. rất quí mến tôi, anh nói với bạn bè tôi rằng ông Tài, sau khi ở Mỹ một thời gian, vì bịnh tật, sẽ về VN ở luôn vì ko có thân nhân ở đó. Lúc đó, ở Mỹ tôi có cậu ruột ở nam Cali, hai đứa em họ ở bang Washington, một vài em họ ở nam Cali và bang Minnesota. Mãi tới năm 2012, em gái tôi mới định cư ở Mỹ nhưng giai đoạn đầu ở các bang khác, chỉ cách đây khoảng 4 năm, mới dọn về SJ.
Một VD khác về tầm nhìn xa của tôi. Môt cô ở chung cư dọn đi bang xa. Cô này qua Mỹ đã lâu, làm nghề hớt tóc nam nữ, nói được tiếng Anh nhưng mù tịt về computer. Tôi gọi phone, bảo cô mua một laptop 15.6-in mới và dặn thằng con cài sẵn phần mềm Teamviewer. Mỗi ngày, từ SJ, có sự trợ giúp của smartphone, tôi vào máy cô để chỉ cô xài máy tính như lướt mạng, cách xin việc làm, v.v... Sau khi rành rẻ, cô xin việc ở một trung tâm săn sóc người thiểu năng trí tuệ, lương cao, BHYT toàn diện. Cô và một đồng nghiệp, mỗi ca 8 giờ săn sóc 4 BN, giúp họ ăn uống tắm rửa uống thuốc đúng giờ. Cứ mỗi đầu giờ phải dùng computer để báo công việc theo mẫu định sẵn.
Việc tôi đi Mỹ cũng nhờ tầm nhìn xa. Sau khi tôi vào QĐ, ba tôi khuyên theo nghành hành chánh tài chánh, bây giờ gọi là tài vụ, vì ba tôi có nhiều đồng hương Quảng Bình làm nghề này trong QĐ. Tôi trả lời ko thích nghành này vì tính toán nhức đầu nên cứ bám vào CTCT vì vậy phải đi tù gần 6 năm. Các bạn tôi, phải đi tù gần 7 năm mới ra.
No comments:
Post a Comment