LUÂN HỒI NHÂN QUẢ: NHỮNG TRÙNG HỢP KỲ LẠ (WEIRD COINCIDENCE) TRONG ĐỜI TÔI
Những gì xảy ra (bao gồm tình yêu, bạn hay thù, v.v...) đối với chúng ta, đều không ngẫu nhiên; chúng đã được sắp xếp bởi Trời Đất hay một quyền lực siêu nhiên (đây là kinh nghiệm bản thân).
Số là, sau khi đến San Jose, California (tháng 6/1994) khoảng hơn một tháng, tôi đã "share" phòng với một ông cụ, đã quên tên. Phòng còn lại là của vợ chồng cô con gái lớn của ông, hai đứa cháu ngoại ngủ phòng khách.
Thỉnh thoảng, con gái út của cụ, tên Q. làm nghề nail, đến thăm cụ. Cô này, đôi khi đi với người bạn trai tên C.; sau đó, hai người đã kết hôn. Cô Q. mời tôi dự, lúc đầu tôi từ chối vì dù đã 47 tuổi nhưng tôi chưa bao giờ dự đám cưới/hỏi. Vì cô năn nỉ cũng như sợ ông cụ buồn nên tôi đã đi dự.
Trong tiệc cưới, tôi ngồi cùng bàn với ông cụ; nhờ vậy tôi biết bà mẹ của chú rể. Khoảng hơn một năm sau, vợ chồng cô con gái lớn kể trên chuyển sang bang Pennsylvania; cụ thì sẽ về ở với một cô con gái khác ở Fremont, bắc San Jose. Cụ nói, anh Tài ở lại và ở chung với người anh kế của cô Q.; tôi ko đồng ý vì ở đâu tôi cũng muốn được chủ nhà nấu cơm cho mình.
Thế là tôi xem báo 'Thằng Mõ' để tìm phòng và tìm được một phòng cũng ở San Jose: đó là một ngôi nhà gồm 2 bedroom và một master-bedroom (có vợ chồng anh H. thuê); tôi ở một phòng và anh L. chủ nhà ở phòng còn lại.
Khi giúp tôi đưa đồ vào phòng, anh H. nói, trước đây có một bà cụ ở phòng này, sau này đã về ở với người con gái ở đường Mc Kee gần đó.
Một thời gian sau, tôi lại thấy anh C., đã nói ở trên, đến nhà chơi. Thế là tôi mới biết anh này mới là chủ thật sự của nhà; anh L. (cháu kêu bằng cậu), đã thuê lại; và bà cụ đã ở phòng tôi trước đây, chính là mẹ của anh C. và cũng là bà ngoại của anh L.
Thế là, trước đây tôi ở chung phòng với ông cụ bên đàng gái; sau này lại ở phòng của bà cụ bên đàng trai.
Sau này, có thêm anh S. về ở chung phòng với tôi. (Trước đây ở VN, khoảng năm 1988, tôi quen cô V., vợ cũ của anh ta, vì cô này làm việc tại VP của HTX xây dựng, đặt tại nhà tôi. Tôi đã biết cô li dị chồng, nhưng chưa bao giờ biết mặt chồng cũ. Khi qua Mỹ, do giới thiệu, tôi mới biết anh S.)
Và tới năm 1997, tôi , anh S. và anh L. lại dọn về một căn nhà ở đường Meadowmont cũng ở San Jose. Khi nhìn số nhà, tôi biết tôi sẽ gặp hên vì 2301 = 2 + 3 + 0 + 1 = 6, là một số rất tốt theo Lý thuyết Số (Numerology). Năm nó tôi xin tiền bịnh vì đã ở Mỹ 4 năm, mặc dù xin việc nhiều nơi nhưng ko được thuê mướn nên cứ vay G.A. dài dài và lại bị trầm cảm nặng (major depression). (GA hay General Assistance là tiền vay của quận hạt giúp ta trả tiền nhà, khi nào đi làm sẽ trả lại).
Lúc cô cán sự xã hội làm đơn, cô nói tôi sẽ bị bác trong lần đầu, lần hai mới được chấp thuận; thế mà ngay trong lần đầu tôi đã được chấp thuận. Khi cầm tờ giấy của Sở an sinh gửi về, tôi ko tin nơi mắt mình.
(Tôi quên nói, khi qua Mỹ, tôi mới phát hiện là mình bị TRẦM CẢM nặng. Bịnh này nếu ko chữa trị, có thể dẫn đến TỰ TỬ (suicide); bịnh này làm cho tôi CHÁN ĐỜI, chán mọi thứ kể cả ĐÀN BÀ. Tôi đã có thể mắc bịnh từ lúc 14-15 tuổi. Lúc vào QĐ năm 21 tuổi, tôi có nhiều dịp tiếp xúc với phụ nữ, nhất là giai đoạn làm ở Biệt khu Thủ đô (BKTĐ) và Tòa Đô chánh. Lúc ở BKTĐ, tôi ở kế bên phòng Chính Huấn có mấy cô ca sĩ; cô nào cũng đẹp mà tôi ko ngó ngàn tới dù đang là SQ. Ở tòa Đô Chánh, lại tiếp xúc với các cô cũng nhiều nhưng tôi ko để ý đến ai hết. Trước khi đi Mỹ, gần 10 cô, do quen biết hoặc giới thiệu, muốn thành hôn với tôi; tôi đều từ chối: một phần lớn cũng do lúc đó trong gia đình có nhiều XUNG ĐỘT nội bộ--mà tôi nghĩ rằng còn hơn cả bi kịch của Shakespeare).
Tới năm 1998, ông H. cậu của anh L. ở VN sang. Vài tháng trước, tôi đã biết việc này, nên khi hay tin gđ ông này (gồm 8 người) sẽ về ở chung với mình, tôi đã chuẩn bị kiếm chỗ khác mà ở. Vì căn nhà đường M. này rất nhỏ, chỉ có một restroom cho ba phòng; nhưng do sự năn nỉ của chị và em của ông H. rằng "nhờ anh Tài ở lại dạy cho các cháu" nên tôi đã ở lại (tôi kể rất chi tiết trong bài "Làm thế thế nào tôi đã trở thành thày giáo tại Mỹ"). Sau khi ông H. dọn vào, anh Sĩ đi kiếm chổ khác ở.
Tôi quên nói, năm 1981, lúc còn ở VN, tôi có làm cho một đội xây dựng trong một năm. Tôi đã quen anh H., cựu đại úy công binh VNCH. Khoảng năm 1990-94, khi làm thông dịch viên cho người Pháp, lại làm quen với chị V.--cựu hs Marie-Curie. Có một lần đến nhà chị này, gần nhà thờ Ba Chuông, tôi đã gặp lại anh H., hỏi ra mới biết là chồng trước của chị V.
Tôi viết bài này để nói rằng, trong đời tôi đã xảy ra nhiều trùng hợp (coincidence) kỳ lạ: như ở nhà đàng gái rồi lại sang ở nhà đàng trai, quen chồng trước rồi sau đó lại quen với vợ, hay quen vợ trước rồi sau đó lại quen chồng.
Theo đạo Phật, những người mà ta gặp trong đời này đã từng quen biết với ta trong KIẾP TRƯỚC. Thành ra mới có chuyện gặp nhau lần đầu là đã có cảm tình; cũng có người, mà ta lại có ÁC CẢM với họ ngay trong lần gặp đầu: vì trước đây, trong kiếp trước ta đã có xung đột hay thù oán gì với họ. Tóm lại, hầu như mọi tình cảm như hỉ nộ ái ố ai cụ dục lạc (1) đều có nguyên nhân từ kiếp trước. Bạn giải thích như thế nào về những sự SỢ HÃI (phobia) rất vô lý mà tâm lý học ko giải thích nỗi? Tôi thì sợ chuột, S. (em tôi) nhưng lại sợ dán; kẻ sợ chỗ chật hẹp, kẻ thì sợ nơi cao, v.v..
(1) hỉ = mừng, nộ = giận, ái = yêu, ố = ghét, ai = buồn, cụ = sợ, dục = muốn, và lạc = vui.
San Jose ngày 09/29/11 lúc 1131 pm.